Mình mới xem Ma trận 4 vào cuối tuần. Mình là một fan cứng của Keanu Reeves và Carrie-Anne Moss và rất kỳ vọng vào bộ phim này. Nếu bạn chưa xem phim, vui lòng ngừng đọc để tránh bị spoilers nhé.
Cảm giác chung:
Mình có thể mô tả Matrix Resurrections bằng một cụm từ - Cuộc khủng hoảng tuổi trung niên. Giống như một người đàn ông trung niên đang cố gắng lấy lại điều kỳ diệu của tuổi trẻ, bằng cách thêm tất cả các kỷ vật của tuổi trẻ. Trông bạn không ngầu, táo bạo hay hấp dẫn. Bạn chỉ trông thảm hại.
Bộ phim Ma Trận đầu tiên là một tuyệt tác. Nó rất tự tin về bản thân. Nó tin tưởng về sự thông thái của người xem. Đối với mình, nó không chỉ là một bộ phim hành động. Nó là 1 lớp học nâng cao về kỹ năng gợi ý và phép ẩn dụ. Người xem có cảm giác như họ đang cùng khám phá một bí mật. Nó chuyển tải những thông điệp khác nhau tới những người khác nhau.
Bộ phim Ma Trận phần 4 này có tất cả các yếu tố đó ngoại trừ thần thái. Nó có cảm giác như một chiếc Ferrari được trang bị động cơ Toyota. Khi nó bắt đầu di chuyển, bạn không thể không nhận ra sự khác biệt.
Mình khá là thất vọng về Ma Trận Hồi Sinh.
Giờ mình nói đến các chi tiết nhỏ trong bộ phim:
1. Cảnh mở đầu thật rẻ tiền.
Cảnh mở đầu sẽ là khía cạnh quan trọng nhất của một bộ phim, đặc biệt là phần tiếp theo (hoặc khởi động lại), và Ma trận 4 đã làm rất tệ. Mình hiểu rằng Lana Wachowski đang cố gắng tạo sự liên kết với Ma trận đầu tiên. Nhưng nhân vật nữ thay thế Trinity thiếu sự hiện diện. Sự hài hước trong phân cảnh giữa Bugs và 3 đặc vụ cảm thấy gượng gạo. Và sau khi được thông báo rằng đặc vụ Smith là Morpheus, mìnhchỉ biết gãi đầu trong sự hoài nghi. Điều này dẫn đến điểm thứ hai.
2. Cốt truyện quá phức tạp, rời rạc và khó tin.
Vậy là đã 60 năm trôi qua giữa cái chết được cho là của Neo và thời điểm hiện tại. Bằng cách nào đó Neo vẫn chưa già đi. Mình có thể chấp nhận điều đó. Nhưng Trinity thì không, trong khi Niobe đã trở thành một bà già trong khi Morpheus cũ đã chết. Nói về nhân vật này, mình đã rất ngạc nhiên khi biết rằng lý do duy nhất khiến Laurence Fishburne không đóng vai Morpheus trong phần phim thứ 4 chỉ đơn giản là vì 2 chị đạo diễn Wachowski không muốn anh làm điều đó, đặc biệt là khi nam diễn viên vẫn còn hoạt động ở Hollywood và rất quan tâm đến loạt phim. Và này, modal là gì vậy ?? Về phần Đặc vụ Smith cũ, người tái sinh trở thành ông chủ trò chơi điện tử của Neo, uh, tại sao các cỗ máy phải hồi sinh hắn ta?? . Không cần có thêm bình luận nào cả về điều đó. Trinity biết bay theo phong cách Captain Marvel với phụ tá Neo ở bên cạnh. Cái quần què gì vậy?? À mà bạn nhớ xem cảnh hậu danh đề (post-credit scene) nhé, lại là một cảnh trống rỗng và thiếu suy nghĩ khác.
3. Chật lượng các phân cảnh võ thuật thật khủng khiếp
Đây là sự thất vọng lớn nhất. Trong khi ma trận đầu tiên cách đây 20 năm đã cách mạng hóa thể loại hành động với kỹ thuật chiến đấu và né đạn tuyệt vời của nó, phần thứ 4 đã không vượt qua được điều đó. Neo cảm thấy quá già để tập kungfu và mình thề là trong một số cảnh, mình có cảm giác xương hông của anh ấy có thể bị trật hoặc gãy do các hoạt động gắng sức. Mình nghĩ chị Lana Wachowski cũng có suy nghĩ tương tự khi phát minh ra khái niệm "Bullet time", làm chậm sự duy chuyển cho tất cả mọi người ngoại trừ nhân vật phản diện "The Analyst". Điều này giúp Neo và Keanu Reeves đỡ "mệt" hơn khi phải né đạn mọi lúc.
4. Có phải mấy người đang muốn tăng lượng khán giả đến rạp bằng cách bao gồm nhiều quốc gia nhất có thể ??
Trước hết, việc đưa tàu cao tốc shinkansen của Nhật Bản vào phim không có mục đích gì. Nó chỉ là "cầu nối" cho phép Bugs kéo Neo từ tầng thượng văn phòng của anh ta đến địa điểm giải cứu Neo khỏi Ma Trận. Sự xuất hiện trở lại của The Merovingian người Pháp và các kiếm sĩ Nhật Bản của anh ta cũng cảm thấy bị ép buộc. Tại sao họ lại có ác cảm với Neo? Nếu không có Neo, Smith cũ sẽ tự nhân bản mình vào tất cả bọn họ. Và việc thêm nữ diễn viên người Ấn Độ (Priyanka Chopra) vào trong phim chỉ để gây cười. Diễn xuất của cô ta ở mức tầm thường và tầm ảnh hưởng của cô ấy đến cốt truyện tổng thể là rất ít.
Điều đó đưa chúng ta đến điểm cuối cùng ...
5. Nhạc phim là tạm chấp nhận được.
Johnny Klimek và Tom Tykwer thay Don Davis ghi nhạc phim Ma trận 4. Mình có thể nói rằng phần nhạc không lời của họ là tạm ổn. Tuy nhiên, bài hát "White Rabbit" của Jefferson Airplane rất xuất sắc. "White Rabbit" không chỉ là sợi dây nối các yếu tố Cuộc phiêu lưu của Alice ở xứ sở thần tiên mà The Matrix đã sử dụng trước đó và "White Rabbit" được dựa trên, mà còn là một cái gật đầu với Jefferson Airplane, ban nhạc rock được thành lập trong một câu lạc bộ âm nhạc được gọi là "Ma trận" ở thành phố San Francisco. Mình đã cover bài hát "White Rabbit" trên piano, kết hợp nó với một bài hát yêu thích khác của Ma Trận, "Clubbed to Death" của Rob Dougan.
No comments:
Post a Comment